Những nguyên nhân khác dẫn tới suy nhược dương sự
1. Những nguyên nhân phụ
Như chúng ta đã thấy, tuần hoàn, lưu lượng máu, khả năng vận mạch, đều giữ vai trò quyết định hiện tượng cương, mọi rối loạn các trạng thái nói trên đều ảnh hưởng tai hại đến “nó”.
Nguyên nhân vận mạch, từ động mạch hoặc tĩnh mạch, chiếm đến 2/3 các nguyên nhân hữu cơ.
Hầu hết những bệnh tim mạch đều ít nhiều tác động lên lượng máu cung cấp cho thể hang, tạo nên tình trạng “lúc được, lúc không”. Ngoài ra, yếu kém khả năng của tĩnh mạch trong việc ngăn chặn máu thoát đi, như một lỗ rò rỉ, sẽ rút ngắn “thời gian cần thiết” đến mức dễ giận “cực kỳ”. Nhiều người chỉ cần thay đổi vị trí, nằm nghiêng qua trái, hoặc phải, chẳng hạn, là “nó” bèn trở lại tư thế nghỉ, chỉ 1 – 2 phút sau, trong sự ngỡ ngàng của cả hai vợ chồng.
Rò rì tĩnh mạch (venous leakage) là bệnh chứng làm “nản lòng” nhất, cả người bị lẫn thầy thuốc, và gây tranh cãi sôi nổi. Nhiều tác giả cho rằng hiện tượng nói trên chỉ là sự co thắt quá đáng của thể hang, làm tăng sức đề kháng đối với lưu lượng máu hút vào. Nhưng cho dù giải thích cách nào, thì cũng rất khó giải quyết, ngay cả các phẫu thuật cột tĩnh mạch rò rỉ (nếu may mắn tìm ra được) cũng chẳng đạt kết quả thuyết phục. Chưa kể là sau đó, nhiều khỉ “nó” lại rò rỉ… chỗ khác. Một vài tác giả đã báo cáo kết quả “đáng phấn khởi” với dược phẩm trị… bệnh trĩ (vốn cũng do giãn nở tính mạch) nhưng số trường hợp đưa ra quá ít để có ý nghĩa về mặt thống kê, và thoát ra khỏi sự “phước chủ may thầy”.
Tổn thương động mạch, nếu chẩn đoán đúng và chính xác: nhánh nào, nơi nào v.v… có thể được can thiệp bằng phẫu thuật để đạt hiệu quả điều trị khá cao, với khả năng hồi phục lâu dài ở người trẻ tuổi.
2. Nguyên nhân tâm lý
Đây là đề mục rất hấp dẫn, kể từ khi sự việc đã thay đổi toàn diện, sau 1960 đến nay, bắt đầu bằng các công trình nghiên cứu của Masters-Johnson.
Như mọi động vật khác, con người biết sinh hoạt tinh dục ngay khi vừa xuất hiện trên hành tinh, và Wilhelm Reich đã tính là trong một cuộc đời “bĩnh thường”, sẽ có khoảng 5.000 lần. Ấy thế mà hành động được thực hiện thường xuyên, ở mọỉ dân tộc, mọi thời đại này, lại thuộc vào hàng khó hiểu nhất, và nhân loại đã trải qua quá nhiều thế kỷ âm u, với những tác động của “thiếu hiểu biết”, thành kiến, tập tục, hay thần quyền, muốn lái sự việc đi theo hướng này, hoặc hướng khác.
Trường phái phân tâm học, do Sigmund Ereud chủ xướng, vào đầu thế kỷ XX, đã có công lớn trong việc lôi kéo chức năng tình dục ra khỏi vũng lầy bóng tối, để nhận định vấn đề dưới khía cạnh khoa học, nhưng lại hướng nó vào lãnh vực… tâm thần. Sai lầm của quan điểm nói trên là đã quy kết tất cả cho tâm lý, như nguồn gốc mọi sự việc xảy ra. Do không còn cách giải quyết khác, và dẫu sao cũng vẫn đạt một số kết quả nhất định, trường phái này đã ngự trị gần nửa thế kỷ. Cho đến khi Masters-Johnson chứng minh điều mà tất cả các bác sĩ đã cảm nhận từ hàng trăm năm nay: nhược dương chỉ là một rối loạn như tất cả các bệnh khác, với những nguyên nhân thực tế, có thể cân, đong, đo, đếm được, như loét bao tử, hay thấp khớp… chẳng hạn. Kể từ đây, cũng chấm dứt câu chuyện thần thoại: bất lực là do hậu quả của giáo dục, gia đình, ảnh hưởng xã hội, môi trường văn hóa vân… vân…”.
Nhược dương hoặc bất cứ rối loạn chức năng tình dục nào khác, đã trở về đúng vị trí của nó trong y học, để thuộc thẩm quyền giải quyết của khoa nội (bằng dược phẩm) hay ngoại (can thiệp phẫu thuật) tùy trường hợp, và được hỗ trợ tích cực bởi hành vi học (ethology) bộ môn nghiên cứu về các hành vi động vật ở đây là con người.
Theo Healthplus.vn
Chưa có bình luận