Thông tin về Khổ Dâm và Phô Dâm – Phần 2
Xem phần 1:
“Phô dâm” là một nhu cầu không thể cưỡng lại, và thường chỉ xảy ra ở đàn ông, sau tuổi trưởng thành. Ngoài hành động “gây ấn tượng” này, hầu như không còn biểu hiện gì khác, và họ vẫn có gia đình, vợ con đàng hoàng, đời sống ổn định.
Ở phụ nữ cũng có thể coi như phô dâm những cô gái thích ăn mặc hở hang QUÁ ĐÁNG, tuy nhiên, trong xã hội loài người, hiện tượng phô trương thân thể đàn bà vẫn được xem như một hình thức “quyến rũ thiên hạ” (với điều kiện “phải coi được!”). Thời gian gần đây, một số tạp chí Pháp đã bắt đầu sử dụng hình ảnh nam giới khỏa thân để quảng cáo, nhưng dù sao, theo luật pháp của nhiều nước, “phô dâm tái phạm nhiều lần thường bị phạt giam về tội “công xúc tu sỉ”: xâm phạm thô bạo thuần phong mỹ tục.
Sử dụng thân xác như phương tiện để tạo sự chú ý vốn là “đặc quyền đặc lợi” của phụ nữ, theo quan niệm sống chúng ta hiện nay, người đàn ông quá đỏm dáng, hoặc quá đẹp trai, rất dễ bị gắn nhãn hiệu… pê đê. Muốn được mọi người chú ý, chắc ăn nhất vẫn là cặp tay một người đẹp, thật đẹp, bà xã càng tốt. Thông thường, hầu hết “chủ nhân” đều cảm thấy hãnh diện khi thiên hạ chiêm ngưỡng giai nhân thuộc “quyền sở hữu” của mình, tuy vậy, một số ít, rất ít, lại muốn mọi người chỉ chú ý đến mình mà thôi.
“Phô dâm” có lẽ là dạng thể hiện “độc đáo” nhất quan điểm này, khi chẳng có gì để cho người khác phải chú ý, kể cả một cô vợ đẹp. Nhiều công trình nghiên cứu đã cho thấy là tất cả những trường hợp “phô dâm” đều xuất xứ từ những gia đình có một người cha, hoặc mẹ, độc đoán, quá quắt, cộng thêm với sự giao tiếp “không thích hợp” hoặc “lệch lạc” về mặt tình dục vào lúc dậy thì. Nếu lập gia đình, sinh hoạt vợ chồng thường không thỏa đáng, hoặc rối loạn nghiêm trọng, và “phô dâm” là phương tiện cho phép họ chứng minh được “tư cách đàn ông” (?) bắt buộc mọi người, chủ yếu là phụ nữ, phải chú ý đến “thân phận khiêm nhường” của mình.
Đối với một số người, hành vi này chỉ thể hiện đột xuất, nhất thời, khi gặp điều kiện thuận lợi, nhưng nhiều trường hợp đã trở thành ám ảnh thường xuyên, bắt phải tiến hành đều đặn, với giờ giấc, địa điểm rỏ ràng.
“Niềm vui” chủ yếu của người bị lệch lạc này chính là sự tác động lên phụ nữ, nên thường họ chỉ “biểu diễn” với phụ nữ. Trước hết, do “ít nguy hiểm hơn”, sau đó là dễ gây ấn tượng hơn, vì càng hốt hoảng, càng sợ thì họ lại càng thích, và càng muốn tái diễn.
“Phô dâm” chẳng có thể đem lại nguy hại nào về mặt tinh thần đối với các nạn nhân, bắt buộc phải chứng kiến những hình ảnh không đẹp mắt đó. Cách xử trí tốt nhất là cứ việc tỉnh queo, coi như không có chuyện gì xảy ra, hoặc tối ưu là thật bình tĩnh và nói thật rõ ràng, từng tiếng: Ông bị bệnh tâm thần rồi! Đi khám bác sĩ đi! Vì trong một số trường hợp hưng cảm (mania) ám ảnh, bộ môn tâm thần có thể điều trị được.
Cũng cần ghi nhận, những người đàn ông tiểu tiện quá lộ liễu đến độ “để cho ai cũng thấy hết trọi” chỉ là… thiếu văn hóa, chứ không phải “phô dâm”. Muốn được “nhãn hiệu” này, phải thể hiện bằng hành động thường xuyên, nhiều lần, và bị… kiểm điểm, ra tổ dân phố, chí ít cũng vài lần.
Theo Healthplus.vn
Chưa có bình luận