Thực hư chuyện những người đàn bà lừng danh về “chuyện ấy”
Đúng là trong lịch sử vẫn có những phụ nữ lưu danh về khả nảng tình dục “đặc biệt cao” gọi là cuồng dâm (nymphomania, theo nghĩa của cuồng phong, cuồng nộ) như Cleopatra, Messalina, v.v… nhưng chuyện này cũng có thể xếp vào mục huyền thoại hoặc thần thoại. Về mặt giới tính học, đây là “phạm trù” khó đỊnh nghĩa chính xác, với nhiều trạng thái khác biệt.
– Ám ảnh tình dục (sexual obsessỉon) là lúc nào cũng nghĩ đến, hoặc lúc nào cũng nói đến chuyện đó, với lời lẽ trắng trợn “cụ thể”, nhưng lại ít khi thể hiện bằng hành động, thường xảy ra ở các bà… lãnh cảm.
– Ái kỷ (narcissism) hay đúng chữ nghĩa, là tự ái, được mô tả như một thực trạng “siêu dâm” thường có khuynh hướng… khiêu dâm, do tự si mê quá đáng và có nhu cầu phải được thật nhiều người (đàn ông, tất nhiên) ái mộ. Các bà ở dạng này sẵn sàng hiến dâng, thậm chí ngụy tạo những cảm giác không hề có, bằng rên xiết, la hét, hoặc những biểu hiện “gây ấn tượng”, để cho người bạn tình cảm thấy “mình quá ư vĩ đại”. Nhưng mục đích chính vẫn là tự đề cao, và đàn ông chỉ được sử dụng như phương tiện… hay công cụ.
– Động dâm (erotomania) là tâm trạng cho rằng tất cả mọi đàn ông trên đời đều muốn sinh hoạt tình dục với mình, hoặc chí ít ra thì cũng thương yêu ham muốn “quá chừng”, ngay cả trong lúc ngoại hình đương sự… không mấy hấp dẫn. Và để chứng tỏ là mình đúng, đôi khi các bà này cũng sẵn sàng đáp ứng, thậm chí “chủ động” tấn công.
– Tuy thường được nhắc đến, nhưng cuồng dâm tương đối hiếm và khác ba trường hợp kể trên ở điểm căn bản là không bao giờ ổn định hoặc thỏa mãn, nên luôn luôn kéo theo mặc cảm tự thấy giảm giá trị. Như trường hợp một cô, sau lần cực khoái thứ năm, người bạn tình chịu hết xiết, phải “bung”, đã bị níu cổ… bắt đền, trong một cơn khóc hu hu ngon lành, khiến vị “cao thủ” này cũng… đâm hoảng. Trở lại với Messalina, hoàng hậu La Mã ở vào đầu Công nguyên (sanh năm 15, mất năm 48) đã được ghi nhận trong sử sách, tức là có chứng cớ hẳn hoi, về “thành tích đặc biệt”, tương truyền là bà vẫn hay cải trang thành gái giang hồ để “thoải mái tiếp xúc” với thứ dân, trong các động mại dâm, và thường tiếp hàng chục “khách” mỗi lần như vậy.
Tuy nhiên, theo nhà văn, nhà thơ Juvenalis (năm 60 sau CN) từng để lại nhiều tác phẩm châm biếm lối sống “buông thả” vào thời đó và đã phác họa chân dung Messalina khá kỹ, thì rõ ràng đây là trường hợp ám ảnh tình dục “dạng thể hiện’ chứ không phải cuồng dâm.
Theo Healthplus.vn
Chưa có bình luận